LỜI ĐẦU SÁCH
Tiếu Dã
Không Tập
chỉ là một
nụ cười quê trong gió trong không. Vậy thôi. Thế nhưng ở đó hơi thở sẽ
thông hơn, cuộc sống sẽ thật hơn. Hòa điệu an thường.
Thiền sư
Dược Sơn Duy Nghiễm một hôm đi kinh hành trên núi, chợt mây tan thấy trăng
sáng, Ngài cười một tiếng chọc thủng cả hư không. Tiếng cười ấy, âm ba đến
nay vẫn còn. Ở đây, tác giả không dám mơ một nụ cười lớn như thế, chỉ xin
được cùng pháp lữ muôn phương đơn sơ trong một nụ cười quê. Thiệt tình.
Được thế,
Dù trước mắt
mọi thứ rộn ràng, ta vẫn từng bước đi qua, gác lại muộn phiền. Sống vô tư
hồn nhiên giữa bao được mất thăng trầm thì còn gì thích thú bằng! Vui
buồn, sướng khổ hòa âm giao hưởng trong Không điệu. Vi vu. Vi vu…
Đó là tất cả
những gì tập sách mong muốn, gởi gấm. Độc giả đồng điệu nếu không câu nệ,
xin bỏ qua cho những tiểu tiết quê mùa của Tiếu Dã Không Tập.
Cuối Hạ
2002, Thiền viện Linh Chiếu
Hạnh Chiếu |