Âm :
Ngọc lý bí thinh diễn diệu âm,
Cá trung mãn mục lộ thiền tâm.
Hà sa cảnh thị Bồ đề cảnh,
Nghĩ hướng Bồ đề cách vạn tầm.
Dịch :
Trong ngọc ẩn thinh diễn diệu âm,
Nơi kia đầy mắt bày thiền tâm.
Hà sa cảnh là Bồ đề cảnh,
Nghĩ đến Bồ đề cách vạn tầm.
Giảng :
Ngài Đạo Hạnh hỏi chân tâm là cái gì ? Ngài
Trí Huyền dùng bốn câu kệ đáp :
“Ngọc lý bí thinh diễn diệu âm, cá trung mãn
mục lộ thiề tâm”. Trong ngọc ẩn thinh diễn diệu âm, nơi kia mắt bày thiền
tâm. Nghiã là trong hòn ngọc có ẩn chứa sẳn âm thanh, nếu chúng ta gõ vào
hòn ngọc thì sẽ phát ra tiếng. Như vậy tiếng đã có sẳn trong hòn ngọc. Và,
khi chúng ta nhìn mọi sự vật thì chân tâm hiện sờ sờ trong ấy chớ không ở
đâu xa, nên Ngài nói nơi kia đấy mắt bày thiền tâm.
“Hà sa cảnh thị Bồ đề cảnh, nghĩ hướng Bồ đề
cách vạn tầm”. Hà sa cảnh là Bồ đề cảnh, nghĩ hướng Bồ đề cách vạn tầm.
Nghiã là tất cả cảnh vật nhiều như cát dưới sông đều là cảnh Bồ đề, nếu nghĩ
tìm Bồ đề là cách xa Bồ đề muôn tầm. Hiện tại chúng ta nhìn cảnh vật trên
thế gian này là Bồ đề hay phàm tục ? Người đạt đạo nhìn núi, nhìn hồ, nhìn
cây, nhìn mây, nhìn nước... thấy tất cả cảnh đều là Bồ đề. Ngược lại
người thế gian với tâm loạn động thấy tất cả cảnh đều là phàm tục. Ví dụ :
Nhìn cây thông với tâm thanh tịnh sáng suốt không khởi niệm phân biệt là Bồ
đề. Nếu khởi niệm phân biệt so sánh đẹp xấu, sanh tâm thủ xả thì thành
phàm tục. Như vậy thì tùy theo tâm niệm của chúng ta mà cảnh vật trở thành
Bồ đề hay phàm tục. Thế nên Ngài nói “nghĩ hướng Bồ đề cách vạn tầm”. Bồ đề
có sẳn nếu chúng ta khởi nghĩ tìm Bồ đề thì xa Bồ đề muôn tầm.
Sau đây là giai thoại tham học của Ngài với
thiền sư Sùng Phạm :
Ngài vẫn mờ mịt không hiểu, lại tìm đế
pháp hội của thiền sư Sùng phạm ở chùa Pháp Vân. Đến đây Ngài lập lại câu
hỏi : “Thế nào là chân tâm ?” Thiền sư Sùng Phạm đáp : “Cái gì chẳng phải
chân tâm ?” Ngài hoát nhiên nhận được ý chỉ. Lại hỏi : “Làm sao gìn giữ ?”
Sùng Phạm bảo : “Đói ăn, khác uống”. Ngài lền lễ bái rồi lui.
Giảng :
Ngài đến thiền sư Sùng Phạm nhận ra chân tâm.
Việc này có liên hệ đến việc khai thị của thiên sư Trí Huyền ở trước không ?
- Nếu ở trước thiền sư Trí Huyền không nói : “Hà sa cảnh là Bồ đề cảnh”, thì
tới đây nghe thiền sư Sùng Phạm hỏi : “Cái gì chẳng phải chân tâm ?” Làm sao
Ngài nhận được ? Ở trước thiền sư Trí Huyền đã mớm sẵn cho Ngài rồi, nên đến
đây chỉ cần khơi lại một chút là Ngài nhận ra ngay. Đó là cái khéo của người
xưa. Nghe thiền sư Trí Huyền nói : “Hà sa cảnh là Bồ đề cảnh”, tuy Ngài mờ
mịt không hiểu, nhưng từ đó đã có ấn tượng sâu đậm trong tâm, cho nên thiền
sư Sùng Phạm gạn lại là Ngài nhận ra ngay.
Sau đây là giai thoại giáo hóa tăng chúng :
Sau, Ngài trụ trì chùa Thiên Phước ở núi Phât
Tích, tăng chúng tìm đến tham vấn. Có vị tăng hỏi :
- Đi đứng nằm ngồi thảy đều Phật tâm, thế nào
là Phật tâm ?
Ngài nói kệ đáp :
|