PHÓNG CUỒNG NGÂM
(Tuệ Trung Thượng Sĩ)
Thiên địa thiếu vọng hề hà
mang mang,
Trượng sách ưu du hề phương ngoại phương.
Hoặc cao cao
hề vân chi sơn,
Hoặc thâm thâm hề thủy chi dương.
Cơ tắc xan hề
hòa la phạn,
Khốn tắc miên hề hà hữu hương.
Hứng thời xuy hề vô
khổng địch,
Tịnh xứ phần hề giải thoát hương.
Quyện tiểu khế hề
hoan hỉ địa,
Khát bảo xuyết hề tiêu dao thang.
Qui Sơn tác lân hề
mục thủy cổ,
Tạ Tam đồng chu hề ca thương lang.
Phỏng Tào Khê hề
ấp Lư Thị,
Yết Thạch Đầu hề sài lão Bàng,
Lạc ngô lạc hề Bố Đại
lạc,
Cuồng ngô cuồng hề Phổ Hóa cuồng.
Đốt đốt phù vân hề phú quí,
Hu hu quá khích hề niên quang.
Hồ vi hề quan đồ hiểm trở,
Phả
nại hề thế thái viêm lương.
Thâm tắc lệ hề thiển tắc yết,
Dụng tắc
hành hề xả tắc tàng.
Phóng tứ đại hề mạc bả tróc,
Liễu nhất sanh
hề hưu bôn mang.
Thích ngã nguyện hề đắc ngã sở,
Sanh tử tương bức
hề ư ngã hà phương.
KHÚC HÁT ĐIÊN QUÀNG
(Dịch
thơ: Thiền
sư Thích Thanh Từ)
Trời đất liếc trông chừ
sao thênh thang,
Chống gậy rong chơi chừ phương ngoại phương.
Hoặc
cao cao chừ mây đảnh núi,
Hoặc sâu sâu chừ nước trùng dương.
Đói
thì ăn chừ cơm mười phương góp,
Mệt thì ngủ chừ nơi chẳng quê hương.
Hứng lên chừ thổi sáo không lỗ,
Lặng xuống chừ đốt giải thoát
hương.
Mỏi nghỉ chút chừ đất hoan hỉ,
Khát uống no chừ tiêu dao
thang.
Qui Sơn láng giềng chừ chăn con trâu nước,
Tạ Tam đồng
thuyền chừ thổi khúc thương lang.
Thăm Tào Khê chừ ra mắt Lư Thị,
Viếng Thạch Đầu chừ sánh lão Bàng.
Vui ta vui chừ Bố Đại vui
sướng,
Điên ta điên chừ Phổ Hóa điên gàn.
Chà chà, bóng ngày chừ
qua khe cửa,
Ối ối, mây nổi chừ mộng giàu sang.
Chịu sao chừ thói
đời ấm lạnh,
Đi chi chừ gai góc đường quan.
Sâu xoắn áo chừ cạn
nhón gót,
Dùng phô ra chừ bỏ ẩn tàng.
Buông bốn đại chừ đừng nắm
bắt,
Tỉnh một đời chừ thôi chạy quàng.
Thỏa nguyện ta chừ được ngã
sở,
Sống chết bức nhau chừ ta vẫn như
thường.