[Trang chu] [Kinh sach]

PHÁP HOA ĐỀ CƯƠNG

[mucluc][loigioithieu][loinguoidich][phamle][loidantua]

[p1][p2][p3][p4][p5][p6][p7][p8][p9][p10][p11][p12]

[p13][p14][p15][p16][p17][p18][p19][p20][p21][p22][p23][p24][p25][p26][p27][p28]


PHẨM QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT PHỔ MÔN

 Phẩm Phổ Môn là tánh quán tự tại, ứng khắp quần cơ. Đây chính nói rơ phương pháp chóng ngộ của thiền-na, để tự thấy tâm thể xưa nay trong sạch của chính ḿnh. Bởi nhiếp trong phẩm Diệu Âm trước, dù đă cùng ĺa động tịnh các thinh trần bị nghe, song vẫn c̣n chấp có tánh nghe hay nghe, chưa đạt được bản tâm, thể tịch diệt xưa nay là chân như. Đến đây, mới vừa tạn mặt, mới biết tâm thể vốn hư linh. Ứng hiện phổ môn, tùy thời phó cảm, cứu khổ độ sanh, ứng vật hiện h́nh, như trăng đáy nước, chẳng cuộc nhĩ môn, nên nói là Phổ Môn. Đây cũng nhằm bày tỏ đă nhận được Phật tuệ chân không, ứng hiện tự tại là khi chóng rơ không không vậy.

Lại phẩm Diệu Âm ở trước, cũng có ba mươi hai ứng, đồng như phẩm Phổ Môn này, mà chẳng nói tự tại, là cớ sao ?

Đây là chỗ cơ yếu trong cửa huyền, rất khó xét lường. Bởi nhân tiếng mà thành nghe, nhân nghe mà thành tiếng. Song tiếng, nghe cùng quán sát th́ một lúc đồng hiện, cho nên ứng dụng cũng đỗng dấu vết kia. Nhưng, trong kinh Diệu Âm có tướng đến đi, c̣n Quán Âm là nói nghiệp tự tại, v́ Diệu Âm tức là tánh hay nghe. Do lúc có âm thinh, th́ tánh hay nghe mới bày ra, lúc không âm thinh th́ tánh hay nghe tự lặng lẽ. Đó là chỗ mà Diệu Âm có dấu vết đến đi, tiêu biểu cho tánh hay nghe theo cái có không, sanh diệt của tướng âm thinh. Khác nào những h́nh bóng không thật trong gương kia. Lại, như hành khách tạm dừng rồi đi, nên chẳng tự tại. Nói Quán Âm là nghiệp tự tại. Nghiệp chính là bản tâm, là chủ nhân ông. Tự tại tức là bản tâm linh tri, cũng là chủ nhân ông. Bởi nghe có nghe không, tự là thinh trần hoặc có hoặc không, mà linh tri biết có biết không đó, chân quán thường tự tại. Thế th́, không tiếng đă không diệt, có tiếng cũng chẳng sanh, tức chẳng sanh chẳng diệt, không đến không đi, và chẳng phải có chẳng phải không, chẳng phải động chẳng phải tịnh, tất cả đều chẳng phải, đó là chân quán tự tại. Lại, tức sanh tức diệt, tức đến tức đi… tất cả đều tức, đó là đại Bồ-tát. Trong kinh có đoạn:

Quán chân ,(Dùng chân trí soi tỏ chân lư.) quán thanh tịnh (Rơ thấu pháp tánh thanh tịnh.)

            Quán trí tuệ rộng lớn (Trí tuệ rộng lớn suốt thấu tất cả pháp.)

            Quán bi (Khởi tâm đại bi vô biên, luôn xét nỗi khổ của mọi loài để cứu vớt chúng.) và quán từ, (Vận tâm đại từ vô lượng, thường xem mọi loài ưa thích những ǵ để ban bố niềm vui cho chúng)

            Thường nguyện, thường chiêm ngưỡng,

            Sáng trong sạch không nhơ,

            Trời tuệ phá các tối,

            Hay dẹp vạ gió lửa,

            Sáng soi khắp thế gian.

Tiết văn này, chính là nêu rơ trí đại viên cảnh, Phật tuệ chân không, cảm ứng của Quán Tự Tại, cũng đả phá lớp vọng tưởng dung thông của tưởng ấm thứ ba vậy.

Nên biết rằng, phẩm Phổ Môn này, cùng với kinh Lăng Nghiêm chỗ đức Quán Thế Âm nói về nhĩ căn viên thông, từ Văn Tư Tu vào Tam-ma-địa là đồng một ư, chỉ khác nhau ở chỗ kín và bày đó thôi.

Kệ rằng:

            Quan san trải khắp thẳng về nhà,

            Chẳng biết đường xưa mấy dặm xa,    

            Gót dẫm Phổ Môn riêng tiến bước,

            Quán chân tự tại, tát-bà-ha,

            Tùy cơ ứng hiện t́m tiếng cảm,

            Chẳng bỏ từ bi độ khổ hà,

Thanh tịnh quán soi, đây tuệ nhật ,(Trời tuệ. Trí tuệ của chư Phật và hàng Bồ-tát. Cũng như ánh sáng mặt trời hay chiếu dẹp tối tăm thế gian, trí tuệ của chư Phật và Bồ-tát chiếu khắp pháp giới, phá tan mây mê lầm của chúng sanh. Trong kinh Vô Lượng Thọ có câu:Tuệ nhật lăng thế gian, Tiêu trừ sanh tử vân. Tóm lại, hành giả khi đạt được pháp thể không hai, chân trí chân lư hiện bày. Bấy giờ sức trí tuệ rộng khắp, ḷng từ bi vô hạn và khởi phương tiện lợi lạc chúng sanh.)

            Sáng trùm vạn tượng khắp sum la.

            Quan san lịch tận đáo ngô gia,

            Bất thức tùng lai lộ kỷ đa,

            Cước đạp phổ Môn đơn trực nhập,

            Đế quán tự tại, tát-bà-ha,

            Tùy cơ ứng hiện tầm thinh cảm,

            Bất xả từ bi độ khổ hà,

            Thanh tịnh quán, quán tư tuệ nhật,

            Viên minh vạn tượng hiển sum la.

]


[mucluc][loigioithieu][loinguoidich][phamle][loidantua]

[p1][p2][p3][p4][p5][p6][p7][p8][p9][p10][p11][p12]

[p13][p14][p15][p16][p17][p18][p19][p20][p21][p22][p23][p24][p25][p26][p27][p28]

[Trang chu] [Kinh sach]