[Trang chu] [Kinh sach]

PHÁP HOA ĐỀ CƯƠNG

[mucluc][loigioithieu][loinguoidich][phamle][loidantua]

[p1][p2][p3][p4][p5][p6][p7][p8][p9][p10][p11][p12]

[p13][p14][p15][p16][p17][p18][p19][p20][p21][p22][p23][p24][p25][p26][p27][p28]


TỔNG NÊU NHÂN DO TÔN CHỈ KHAI THỊ NGỘ NHẬP 

Phần duyên khởi của các kinh, mỗi mỗi khác nhau. Nhân duyên kinh này, lấy ánh sáng mà dẫn, từ trong vô lượng nghĩa lưu xuất. Vô lượng nghĩa cũng là cảnh giới không thể nghĩ bàn. Hạng thượng căn thấy đó, đă tṛn đầy yếu cơ Khai, Thị, Ngộ, Nhập. Chẳng nhọc đức Thế Tôn từ Chánh định dậy, lại diễn nói thêm. Nên trong kinh nói: “Pháp ấy chẳng thể nghĩ bàn, tướng lời nói lặng lẽ. Nhưng các loài chúng sanh khác không thể hiểu thấu, nên xin ưa muốn nghe”.

Khai, là phá bỏ vọng tưởng t́nh thức kia, bày tỏ căn tánh chân thường tức là Phật tri kiến, tâm bản lai thanh tịnh.

Thị, là đă khai phá vọng thức rồi, liền chỉ ra căn tánh chân thường, là Phật tri kiến, tâm bản lai thanh tịnh.

Ngộ, là chúng sanh từ kiếp vô thủy đến giờ, chẳng biết chân tánh xưa nay trong sạch. Chỉ nhận bốn đại, năm uẩn làm thân, sáu thức vọng tưởng làm tâm. Nên cần phải mở bày, mới có thể giác ngộ “t́nh thức là vọng, căn tánh là chân”.

Nhập, là đă biết vọng thức, nhận ra chân tánh, bèn hồi tâm ngộ nhập tánh chân thật, chóng bỏ thức t́nh vọng tưởng. Lại, Nhập cũng chính là nghĩa “nhập lưu vong sở”. Là thu nhiếp các thức trở về căn nguyên, trái bỏ cảnh giới vọng trần vậy.

Kệ rằng:

            Pháp Hoa một đại sự nhân duyên, 

            Khai Thị khiến cho Ngộ Nhập liền [KHAI, THỊ, NGỘ, NHẬP: Tất cả các đức Phật Thế Tôn ra đời chỉ v́ muốn cho chúng sanh “Khai thị ngộ nhập Phật tri kiến”. Chúng sanh được khai thị ngộ nhập Phật tri kiến rồi ḷng Phật mới thỏa, nguyện Phật mới xong, một đại sự nhân duyên ra đời của các Ngài mới hoàn tất. Kinh nói: “Các đức Phật Thế Tôn chỉ v́ một đại sự nhân duyên  mà hiện ra trong đời. Xá-lợi-phất ! Thế nào nói rằng các đức Phật Thế Tôn hiện ra trong đời chỉ v́ một đại sự nhân duyên ? Các đức Phật Thế Tôn v́ muốn chúng sanh khai mở Phật tri kiến để được thanh tịnh mà hiện ra trong đời. V́ muốn chỉ thị Phật tri kiến cho chúng sanh mà hiện ra trong đời. V́ muốn cho chúng sanh tỏ ngộ Phật tri kiến mà hiện ra trong đời. V́ muốn tất cả chúng sanh chứng nhập Phật tri kiến mà hiện ra trong đời. Xá-lợi-phất ! Đó là các đức Phật Thế Tôn v́ đại sự nhân duyên mà hiện ra trong đời vậy.”( Phật tri kiến chính là bản giác diệu tâm, là chân tánh b́nh đẳng của tất cả Thánh phàm. Từ xưa đến giờ khắp cùng pháp giới, Phật và chúng sanh vẫn đồng một thể tánh này. Thể tánh dù đồng, nhưng mê chính nó là chúng sanh, ngộ chính nó là Phật. Ngộ tức thuận theo tánh. Thuận theo tánh th́ luôn luôn thụ hưởng bốn đức “thường, lạc, ngă, tịnh”. Mê là trái tánh theo trần. Trái tánh theo trần hẳn luân hồi sanh tử đảo điên khôn cùng. V́ trần lao là cảnh “huyễn mộng vô thường”. Kinh Lăng Nghiêm nói: “Trái giác hợp trần, trái trần hợp giác”, là đấy.]

            Phóng quang sáng tỏa, bừng mắt đạo,

            Từ tam-muội dậy, chỉ linh nguyên,

            Hoa ḷng, nhận thấu chân tri kiến,

            Biển tánh, vào ḍng giác biến viên,

            Hăy dừng chớ có dùng lời nói,

            Mây bay, tùng gợn, vốn thiên nhiên.

            Pháp Hoa nhất đại sự nhân duyên,

            Khai Thị linh tri Ngộ Nhập toàn.

            Phóng nhất quang đằng Khai đạo nhăn,

            Tùng tam muội khởi Thị linh nguyên.

            Tâm hoa Ngộ đạt chân tri kiến,

            Tánh hải Nhập lưu giác biến viên.

            Chỉ chỉ bất tu ngôn thuyết tướng,

            Vân phi tùng hưởng bổn thiên nhiên.

]


[mucluc][loigioithieu][loinguoidich][phamle][loidantua]

[p1][p2][p3][p4][p5][p6][p7][p8][p9][p10][p11][p12]

[p13][p14][p15][p16][p17][p18][p19][p20][p21][p22][p23][p24][p25][p26][p27][p28]

[Trang chu] [Kinh sach]