DIỆU PHÁP LIÊN HOA GIẢNG GIẢI
[muc luc][loi dau sach][kinh lieu phap lien hoa]
[p1][p2-d1][p2-d2][p3-d1][p3-d2][p4][p5][p6][p7-d1][p7-d2][p8][p9][p10][p11][p12]
[p13][p14][p15][p16][p17][p18][p19][p20][p21][p22][p23][p24][p25][p26][p27][p28][toat yeu toan bo kinh]
PHẨM 27: DIỆU TRANG NGHIÊM VƯƠNG BẢN SỰ Diệu Trang Nghiêm Bản Sự là công hạnh tu hành ở đời trước của vua Diệu Trang Nghiêm. Đời trước Ngài tu hành thế nào, nay thuật lại như thế ấy, gọi đó là bản sự. 1. CHÁNH VĂN : * Lúc bấy giờ, Phật bảo hàng đại chúng rằng: Về thuở xưa, cách đây vô lượng vô biên bất khả tư ngh́ a-tăng-kỳ kiếp, có đức Phật hiệu là Vân Lôi Âm Tú Vương Hoa Trí Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri. Nước đó tên Quang Minh Trang Nghiêm, kiếp tên Hỉ Kiến. Trong pháp hội của Phật đó có vị vua tên Diệu Trang Nghiêm, phu nhân của vua tên Tịnh Đức, có hai người con, một tên Tịnh Tạng, hai tên Tịnh Nhăn. Hai người con đó có sức thần thông lớn, phước đức trí huệ, từ lâu tu tập đạo hạnh của Bồ-tát, những là: Thí ba-la-mật, Giới ba-la-mật, Nhẫn nhục ba-la-mật, Tinh tấn ba-la-mật, Thiền ba-la-mật, Trí huệ ba-la-mật, Phương tiện ba-la-mật, từ bi hỉ xả nhẫn đến ba mươi bảy phẩm trợ đạo pháp thảy đều rành rẽ suốt thấu. Lại được các môn tam-muội của Bồ-tát: Nhựt tinh tú tam-muội, Tịnh quang tam-muội, Tịnh sắc tam-muội, Tịnh chiếu minh tam-muội, Trường trang nghiêm tam-muội, Đại oai đức tạng tam-muội, ở nơi các môn tam-muội này cũng đều thấu suốt. GIẢNG : Đây nêu lên bốn nhân vật biểu trưng là vua Diệu Trang Nghiêm, phu nhân Tịnh Đức, hai người con là Tịnh Tạng và Tịnh Nhăn. Phẩm này là phá thức ấm, ấm chót trong năm ấm. Phá được thức ấm là qua được Cửu địa và Thập địa Bồ-tát, rồi lên Đẳng giác Diệu giác thành Phật. Thức ấm đây không phải là sáu thức do sáu căn duyên sáu trần dấy khởi, mà là Tạng thức, là kho chứa tất cả chủng tử thiện ác, khi chuyển hết chủng tử thiện ác th́ nó trở thành Như Lai tàng, tức là thành Phật. Vua Diệu Trang Nghiêm biểu trưng cho Tạng thức, phu nhân Tịnh Đức biểu trưng cho Mạt-na thức, Tịnh Tạng biểu trưng cho Ư thức, Tịnh Nhăn biểu trưng cho Tiền ngũ thức là nhăn, nhĩ, tỹ, thiệt, thân thức. Người tu, dùng ư thức nhận hiểu chánh pháp rồi mới khởi sự tu hành và chuyển năm thức trước trở thành thanh tịnh. Do năm thức trước thanh tịnh th́ thức thứ bảy là Mạt-na thức mới thanh tịnh. Khi ư thức và năm thức trước huân tu đầy đủ công đức rồi, mới chuyển thức thứ tám là A-lại-da thức thành Như Lai tàng. Nên nói hoàng tử Tịnh Tạng và Tịnh Nhăn xuất gia rồi, khuyên phu nhân Tịnh Đức và vua Diệu Trang Nghiêm hướng về đạo để tu hành. Hoàng tử Tịnh Tạng và Tịnh Nhăn dẫn đường cho phu nhân và Hoàng đế đi tu, lẽ ra phải được Phật thọ kư trước, Hoàng đế tới sau được thọ kư sau. Nhưng, ngược lại khi thọ kư th́ Phật thọ kư cho vua Diệu Trang Nghiêm, mà không thọ kư cho hoàng tử Tịnh Tạng và Tịnh Nhăn. Để thấy thành Phật là A-lại-da thức thành, c̣n những thức kia chỉ là diệu dụng thôi. Nên khi loại hết chủng tử thiện ác rồi th́ A-lại-da thức thành cái kho thanh tịnh gọi là Như Lai tàng. Thức A-lại-da mang chủng tử thiện ác ở đời quá khứ đến thọ sanh ở đời hiện tại. Khi mang thân người th́ tất cả nghiệp thiện hay ác đều chứa chấp đủ. Nếu chuyển được nó th́ thành Phật, c̣n nếu chưa chuyển được nó, dầu cho tu các thức kia cũng không thể thành Phật. V́ vậy, trong Duy thức học nói thức A-lại-da đi th́ đi sau đến th́ đến trước, nên nói nó là gốc là chủ. Đó là h́nh ảnh biểu trưng của sự tu tiến. 2. CHÁNH VĂN : * Lúc đó, đức Phật kia v́ muốn dẫn dắt vua Diệu Trang Nghiêm cùng thương tưởng hàng chúng sanh nên nói kinh Pháp Hoa này. Bấy giờ, Tịnh Tạng, Tịnh Nhăn, hai người con đến chỗ của mẹ, chấp tay thưa mẹ rằng: “Mong mẹ đến nơi chỗ đức Phật Vân Lôi Âm Tú Vương Hoa Trí, chúng con cũng sẽ theo hầu gần gũi cúng dường lễ lạy.” V́ sao ? V́ đức Phật đó ở trong tất cả chúng trời, người mà nói kinh Pháp Hoa, nên phải nghe và tin nhận. Mẹ bảo con rằng: “Cha con tin theo ngoại đạo, rất ham pháp Bà-la-môn, các con nên qua thưa với cha để cùng nhau đồng đi.” Tịnh Tạng, Tịnh Nhăn chấp tay thưa mẹ: “Chúng con là Pháp vương tử mà lại sanh vào nhà tà kiến này !” Mẹ bảo con rằng: “Các con nên thương tưởng cha các con, mà v́ đó hiển phép thần thông biến hóa, nếu cha con được thấy ḷng ắt thanh tịnh, hoặc là chịu cho chúng ta qua đến chỗ Phật.” GIẢNG : Đoạn này chúng ta thấy rơ ư nghĩa của những h́nh ảnh biểu trưng đó. Lúc bấy giờ Phật nói kinh Pháp Hoa v́ muốn độ vua Diệu Trang Nghiêm cùng chúng sanh trong thời đó. Hai anh em hoàng tử Tịnh Tạng và Tịnh Nhăn xin phép Hoàng hậu và mời Hoàng hậu đi nghe kinh. Hoàng hậu khuyên hai con nên mời nhà vua cùng đi. Nhắc tới vua cha, hai hoàng tử mới than rằng: “Chúng con là Pháp vương tử mà lại sanh vào nhà tà kiến này !” Tại sao nói nhà vua theo ngoại đạo tà kiến ? Nhà vua là chỉ cho thức A-lại-da huân chứa chủng tử cũ. Trước khi đức Phật ra đời đă có đạo Bà-la-môn nên con người đă có sẵn chủng tử đó. Bây giờ muốn chuyển th́ khó khăn lắm, phải đầy đủ diệu dụng mới chuyển được. V́ vậy Hoàng hậu khuyên hai người con nên dùng phép thần thông để chuyển tâm ư vua cha. 3. CHÁNH VĂN : * Lúc ấy, hai người con thương cha nên bay lên hư không cao bằng bảy cây đa-la, hiện các món thần biến. Ở trong hư không đi, đứng, ngồi, nằm, trên thân ra nước, dưới thân ra lửa, dưới thân ra nước, trên thân ra lửa, hoặc hiện thân lớn đầy trong hư không rồi lại hiện nhỏ, nhỏ lại hiện lớn, ở trong hư không ẩn mất, bỗng nhiên hiện trên đất, vào đất như vào nước, đi trên nước như đi trên đất, hiện các món thần biến như thế làm cho vua cha ḷng thanh tịnh tin hiểu. Bấy giờ, cha thấy con có sức thần như thế, ḷng rất vui mừng được chưa từng có, chấp tay hướng về phía con mà nói rằng: “Thầy các con là ai, con là đệ tử của ai ?” Hai người con thưa rằng: “Đại vương ! Đức Vân Lôi Âm Tú Vương Hoa Trí Phật kia nay đương ngồi trên pháp ṭa dưới cây bồ-đề bằng bảy báu, ở trong tất cả chúng trời, người thế gian, rộng nói kinh Pháp Hoa, đó là thầy chúng con, con là đệ tử.” Cha nói với con rằng: “Ta nay cũng muốn ra mắt thầy các con, nên cùng nhau đồng đi.” Khi đó hai người con từ trong hư không xuống, đến chỗ của mẹ chấp tay thưa mẹ rằng: “Phụ vương nay đă tin hiểu, có thể kham phát được tâm Vô thượng Chánh đẳng Chánh giác, chúng con đă v́ cha làm Phật sự rồi, mong mẹ bằng ḷng cho chúng con, ở nơi chỗ đức Phật kia mà xuất gia tu hành Phật đạo.” Lúc đó, hai người con muốn tuyên lại ư ḿnh nói kệ thưa: Mong mẹ cho các con Xuất gia làm Sa-môn Các Phật rất khó gặp Chúng con theo Phật học Như hoa ưu-đàm-bát Gặp Phật lại khó hơn Khỏi các nạn cũng khó Mong cho các con xuất gia. Mẹ liền bảo con rằng: “Cho các con xuất gia. V́ sao ? V́ Phật khó gặp vậy.” GIẢNG : Thông thường chúng ta tu là do ư thức lanh lợi, giản trạch rơ lẽ chánh tà, chân ngụy, rồi từ từ chuyển hóa ư thức trở thành thanh tịnh. Do ư thức thanh tịnh mới có diệu dụng huân lại những chủng tử trong A-lại-da, nhờ đó thức A-lại-da lần lần chuyển theo. Ư thức và năm thức trước tiếp xúc bên ngoài, nó huân tất cả những cái hay cái tốt, mới có công năng hướng thức A-lại-da trở thành thanh tịnh, nên ở đây nói là hai hoàng tử hiện thần thông cho nhà vua tin để rồi đưa nhà vua tới chỗ Phật ngự. Sau khi hướng dẫn vua cha đến với đức Phật, hai hoàng tử đồng xin xuất gia, v́ đă làm tṛn bổn phận là đưa cha về với chánh pháp. Chúng ta thấy rơ, khi ư thức và năm thức trước đă chuyển th́ thức A-lại-da cũng chuyển thành trí, th́ tất cả thức đều được thanh tịnh hoàn toàn, ư nghĩa này đoạn sau sẽ giải thích. 4. CHÁNH VĂN : * Bấy giờ, hai người con thưa cha mẹ rằng: “Lành thay, cha mẹ ! Xin liền qua đến chỗ đức Vân Lôi Âm Tú Vương Hoa Trí Phật để gần gũi cúng dường. V́ sao ? V́ Phật khó gặp được, như hoa linh- thoại, lại như rùa một mắt gặp bộng cây nổi mà chúng ta do phước đời trước sâu dày, sanh đời này gặp Phật pháp, xin cha mẹ nên cho chúng con được xuất gia. V́ sao ? V́ các đức Phật khó gặp được, thời kỳ gặp Phật cũng khó có.” GIẢNG : Lại mộït lần nữa hai hoàng tử xin xuất gia v́ lư do được gặp Phật là khó. Nay có phước duyên lớn, sanh nhằm thời Phật ra đời, là cơ hội tốt được gặp Phật, nên hai hoàng tử nguyện đi theo con đường của Phật để chóng thoát sanh tử. 5. CHÁNH VĂN : * Lúc đó, nơi hậu cung của vua Diệu Trang Nghiêm có tám muôn bốn ngh́n người thảy đều có thể kham thọ tŕ kinh Pháp Hoa này Tịnh Nhăn Bồ-tát từ. lâu đă thông đạt nơi “Pháp Hoa tam-muội”. Tịnh Tạng Bồ-tát đă từ vô lượng trăm ngh́n muôn ức kiếp, thông đạt môn “Ly chư ác thú tam-muội”, v́ muốn làm cho tất cả chúng sanh ĺa các đường dữ vậy. Phu nhân của vua được môn “Chư Phật tập tam-muội”, hay biết được tạng pháp bí mật của các đức Phật. Hai người con dùng sức phương tiện, khéo hóa độ vua cha như thế, khiến cho ḷng cha tin hiểu ưa mến Phật pháp. GIẢNG : Nhà vua đi đâu là có cả tám muôn bốn ngàn người ở hậu cung đi theo, những người đó đều thọ tŕ kinh Pháp Hoa. Điều đó cho chúng ta thấy rằng thức A-lại-da chứa vô số chủng tử, nên khi thức A-lại-da chuyển th́ bao nhiêu chủng tử liền theo đó chuyển hết. Đây nói Tịnh Nhăn th́ được Pháp Hoa tam-muội, Tịnh Tạng th́ được Ly chư ác thú tam-muội. Pháp hoa tam-muội là Tri kiến Phật, mà Tri kiến Phật lúc nào cũng hiện hữu nơi mắt, tai, mũi, lưỡi, thân của mỗi người, nên nói Tịnh Nhăn được Pháp Hoa tam-muội. “Ly chư ác thú tam-muội” là chánh định ĺa các đường ác, hay nói cách khác ư thức đă chuyển, không tạo các nghiệp ác nên được thanh tịnh. Động lực dẫn con người đi vào đường ác cũng là ư thức, ĺa các nghiệp ác được thanh tịnh cũng là ư thức. Phu nhân Tịnh Đức th́ được “Chư Phật tập tam-muội”. “Chư Phật tập tam-muội” là chánh định do chư Phật nhóm họp, phu nhân được định này. Đoạn này chúng ta thấy chia ra bốn nhóm: nhóm thứ nhứt chỉ cho Tiền ngũ thức, nhóm thứ hai chỉ cho Ư thức, nhóm thứ ba chỉ cho Mạt-na thức, nhóm thứ tư chỉ cho A-lại-da thức. Chúng ta thấy rơ ư thức là động lực chính tạo nghiệp và chuyển nghiệp. C̣n những thức kia có công năng đi theo thôi, nhứt là Mạt-na thức, qua h́nh ảnh phu nhân Tịnh Đức không có công ǵ hết, chỉ có việc đi theo vua Diệu Trang Nghiêm. Giống như Sa Tăng quảy hành lư theo Tam Tạng đi thỉnh kinh. Tịnh Nhăn như Trư Bát Giới, Tịnh Tạng như Tề Thiên tài ba mưu lược. Vua Diệu Trang Nghiêm là Tam Tạng th́ không khôn lanh, chậm chạp, nhưng Ngài là chủ, những người kia theo trợ giúp cho Ngài nên khi thành tựu kết quả th́ chính Ngài nhận lănh. Qua đoạn này chúng ta thấy trọng tâm tu, là chuyển Ư thức thành Diệu quan sát trí, năm thức trước thành Thành sở tác trí, Mạt-na thức thành B́nh đẳng tánh trí, A-lại-da thức thành Đại viên cảnh trí. Rơ ràng chuyển tám thức thành bốn trí. 6. CHÁNH VĂN : * Bấy giờ, vua Diệu Trang Nghiêm, cùng chung với quần thần quyến thuộc, Tịnh Đức phu nhân cùng chung với thể nữ quyến thuộc nơi hậu cung, hai người con của vua, cùng chung với bốn muôn hai ngh́n người, đồng một lúc đi qua chỗ Phật. Đến rồi, đầu mặt lạy chân Phật, đi quanh Phật ba ṿng, rồi đứng qua một phía. Lúc đó, đức Phật kia v́ vua nói pháp, chỉ dạy làm cho được lợi ích vui mừng, vua rất vui đẹp. Bấy giờ, vua Diệu Trang Nghiêm cùng phu nhân mở chuỗi chân châu giá trị trăm ngh́n đeo nơi cổ, để rải trên đức Phật, chuỗi đó ở giữa hư không hóa thành đài báu bốn trụ, trong đài có giường báu lớn trải trăm ngh́n muôn thiên y, trên đó có đức Phật ngồi xếp bằng phóng hào quang sáng lớn. GIẢNG : Vua Diệu Trang Nghiêm mới gặp Phật lần đầu, liền phát tâm cúng dường chuỗi ngọc, chuỗi ngọc biến thành đài báu, trên đài báu có Phật ngồi xếp bằng phóng hào quang. Như vậy, vừa khởi tâm cúng dường Phật th́ Phật hiện tiền. 7. CHÁNH VĂN : *Lúc đó, vua Diệu Trang Nghiêm nghĩ rằng: Thân Phật tốt đẹp riêng lạ ít có, thành tựu sắc thân vi diệu thứ nhứt. Bấy giờ, đức Vân Lôi Âm Tú Vương Hoa Trí Phật, bảo bốn chúng rằng: “Các ngươi thấy vua Diệu Trang Nghiêm chấp tay đứng trước ta đó chăng ? Vị vua này ở trong pháp ta làm Tỳ-kheo siêng ṛng tu tập các món trợ Phật đạo pháp, sẽ được làm Phật hiệu Ta-la Thọ Vương, nước tên Đại Quang, kiếp tên Đại Cao Vương. Đức Ta-la Thọ Vương Phật có vô lượng chúng Bồ-tát và vô lượng Thanh văn, nước đó bằng thẳng công đức như thế.” GIẢNG : Hai hoàng tử và phu nhân phát tâm tu trước mà không được Phật thọ kư, nhà vua vừa mới phát tâm cúng dường liền được Phật thọ kư. Như vậy, để thấy rơ ư nghĩa khi chuyển từ mê thành ngộ, từ ô nhiễm thành thanh tịnh, th́ tạng thức là cái nhân chính để thành Phật, chớ bảy thức c̣n lại là phụ không phải là nhân tố chính để thành Phật. 8. CHÁNH VĂN : * Vua Diệu Trang Nghiêm liền đem nước giao cho em, rồi cùng phu nhân, hai người con và các quyến thuộc, ở trong Phật pháp xuất gia tu hành đạo hạnh. Vua xuất gia rồi trong tám muôn bốn ngh́n năm thường siêng tinh tấn tu hành kinh Diệu Pháp Liên Hoa; qua sau lúc đây, được môn “Nhứt thiết tịnh công đức trang nghiêm tam-muội”. Liền bay lên hư không cao bảy cây đa-la mà bạch Phật rằng: “Thế Tôn ! Hai người con của con đây đă làm Phật sự, dùng sức thần thông biến hóa, xoay tâm tà của con, làm cho con được an trụ trong Phật pháp, được thấy Thế Tôn. Hai người con này là thiện tri thức của con, v́ muốn phát khởi căn lành đời trước lợi ích cho con nên đến sanh vào nhà con.” Lúc đó, đức Vân Lôi Âm Tú Vương Hoa Trí Phật bảo vua Diệu Trang Nghiêm rằng: “Đúng thế ! Đúng thế ! Như lời ông nói, nếu có thiện nam tử, thiện nữ nhân nào trồng cội lành thời đời đời được gặp thiện tri thức, vị thiện tri thức hay làm Phật sự, chỉ dạy cho lợi ích vui mừng, khiến vào đạo Vô thượng Chánh đẳng Chánh giác. Đại vương nên biết ! Vị thiện tri thức đó là nhân duyên lớn, giáo hóa d́u dắt làm cho được thấy Phật, phát tâm Vô thượng Chánh đẳng Chánh giác. Đại vương ! Ông thấy hai người con này chăng ? Hai người con này đă từng cúng dường sáu mươi lăm trăm ngh́n muôn ức na-do-tha hằng hà sa các đức Phật. Gần gũi cung kính, nơi chỗ các đức Phật thọ tŕ kinh Pháp Hoa, thương tưởng những chúng sanh tà kiến làm cho trụ trong chánh kiến.” Diệu Trang Nghiêm vương liền từ trong hư không xuống mà bạch Phật rằng: “Thế Tôn ! Như Lai rất ít có do công đức trí huệ nên nhục kế trên đảnh sáng suốt chói rỡ. Mắt Phật dài rộng mà sắc xanh biếc, tướng lông trắng chặng mày như ngọc kha nguyệt, răng trắng bằng và khít thường có ánh sáng, môi sắc đỏ đẹp như trái tần-bà.” Lúc đó, vua Diệu Trang Nghiêm khen ngợi Phật có vô lượng trăm ngh́n muôn ức công đức như thế rồi, ở trước Như Lai một ḷng chấp tay lại bạch Phật rằng: “Thế Tôn ! Chưa từng có vậy ! Pháp của Như Lai đầy đủ trọn nên bất khả tư ngh́ công đức vi diệu, dạy răn chỗ tu hành an ổn rất hay. Con từ ngày nay chẳng c̣n lại tự theo tâm hành của ḿnh chẳng sanh những ḷng ác: kiêu mạn, giận hờn, tà kiến.” Vua thưa lời đó rồi, lạy Phật mà ra. GIẢNG : Vua Diệu Trang Nghiêm phát tâm tu liền giao hết triều đ́nh, quốc dân cho em, cả gia đ́nh cùng xuất gia và được “Nhứt thiết tịnh công đức trang nghiêm tam-muội”, tức là chánh định mà tất cả công đức đều được thanh tịnh trang nghiêm. Ngài tán thán Phật và nói rằng Ngài được tu hành là do hai người con làm thiện tri thức, giúp Ngài phát khởi căn lành. Phật Vân Lôi Âm Tú Vương Hoa Trí cũng xác nhận là đúng như vậy. Chúng ta thấy, thiện nam thiện nữ có sẵn căn lành nhờ thiện tri thức hướng dẫn khiến vào đạo Vô thượng Chánh đẳng Chánh giác. Nếu có sẵn duyên lành mà không gặp thiện tri thức, th́ duyên lành đó cũng khó phát triển. Thế nên thiện tri thức là người có công lớn đối với người tu hành. Ví dụ như tôi không gặp Ḥa thượng Viện trưởng cho xuất gia, th́ không biết bây giờ tôi trôi nổi ra sao ? Nhờ thiện hữu tri thức giáo hóa hướng dẫn, chúng ta mới nhận được đạo lư rồøi từ đó tiến tu. V́ vậy mà ơn của thiện tri thức đối với chúng ta lớn vô kể, nếu người không tu tiến th́ ơn thiện tri thức thấy như không có. Đó là đứng trên sự mà nói. Về lư th́, sở dĩ A-lại-da thức mà được thanh tịnh sáng suốt, là nhờ ư thức và tiền ngũ thức chuyển và hướng dẫn. Vậy A-lại-da thức được chuyển thành trí là nhờ những thức trước chuyển mà chuyển theo. Cho nên thức thứ tám được quả mà không phải công của ḿnh, mà do công của những thức kia. Ở đây biểu trưng qua h́nh ảnh vua Diệu Trang Nghiêm tán thán hai người con là thiện tri thức của ḿnh. Phật lại nói: “Hai người con của nhà vua đă cung kính cúng dường sáu mươi lăm trăm ngh́n muôn ức na-do-tha Hằng hà sa đức Phật, thọ tŕ kinh Pháp Hoa, và làm cho chúng sanh hết tà kiến trụ trong chánh kiến.” Điều này cho chúng ta thấy ư thức và tiền ngũ thức là quan trọng, v́ Tri kiến Phật luôn hiện hữu ở những thức này. Khi đă nhận ra Tri kiến Phật liền từ đó chuyển lần tới A-lại-da thức. Nên nói Tịnh Nhăn và Tịnh Tạng đă thọ tŕ kinh Pháp Hoa với thời gian rất lâu không thể tính kể. Vua Diệu Trang Nghiêm tán thán tướng tốt của Phật. Sở dĩ Ngài được tướng tốt như: trên nhục kế có hào quang sáng suốt, mắt dài rộng xanh biếc, tướng lông trắng giữa chặng mày như ḥn ngọc... là do phước đứùc sâu dầy trang nghiêm, không phải do t́nh phàm mà có được tướng phi thường như vậy. Tới đây vua lại nói: “Từ nay con chẳng c̣n tự theo tâm hành của ḿnh.” Tâm hành là chỉ cho chủng tử do năm thức trước và ư thức huân tập, rồi Mạt-na thức đưa vào A-lại-da thức. Do có chủng tử ở A-lại-da thức nên khởi ra hiện hành, chủng tử tốt th́ khởi hiện hành tốt, chủng tử xấu th́ khởi hiện hành xấu. Chủng tử khởi hiện hành, hiện hành huân thành chủng tử, cứ như vậy mà tiếp nối không dừng. Nên đây nói: “chẳng c̣n tự theo tâm hành”, tức là không c̣n theo những chủng tử mà sanh ḷng ác kiêu mạn, giận hờn, tà kiến, nên được thanh tịnh. 9. CHÁNH VĂN : * Phật bảo đại chúng: “Ư các ông nghĩ sao ? Vua Diệu Trang Nghiêm đâu phải người nào lạ, nay chính là Hoa Đức Bồ-tát, bà Tịnh Đức phu nhân nay chính là Quang Chiếu Trang Nghiêm Tướng Bồ-tát hiện đương ở trước Phật. Hai người con v́ thương xót vua Diệu Trang Nghiêm và các quyến thuộc nên sanh vào trong cung vua, nay chính là Dược Vương Bồ-tát cùng Dược Thượng Bồ-tát. Dược Vương và Dược Thượng Bồ-tát này thành tựu các công đức lớn như thế, đă ở chỗ vô lượng trăm ngh́n muôn ức các đức Phật trồng các cội công đức, thành tựu bất khả tư ngh́ những công đứùc lành. Nếu có người biết danh tự của hai vị Bồ-tát này thời tất cả trong đời, hàng trời, nhân dân cũng nên lễ lạy. Lúc Phật nói phẩm “Diệu Trang Nghiêm Vương Bổn Sự” này có tám muôn bốn ngh́n người xa trần lụy, rời cấu nhiễm, ở trong các pháp chứng được pháp nhăn tịnh. GIẢNG : Phật hợp thức chuyện xưa thành hiện tại. Vua Diệu Trang Nghiêm thời xưa, nay chính là Bồ-tát Hoa Đức, hoàng tử Tịnh Nhăn và Tịnh Tạng nay là Bồ-tát Dược Vương và Dược Thượng. Dược Vương là vua thầy thuốc và Dược Thượng là thầy thuốc bậc trên. Chúng sanh có những bệnh như tham lam, sân giận, si mê, kiêu căng, bỏn xẻn... phát sanh từ ư thức và năm thức trước. Khi chuyển ư thức và năm thức trước, hết những bệnh trên gọi đó là Dược Vương và Dược Thượng. Hai vị Bồ-tát này hay chuyển cái xấu cái tà thành cái hay cái chánh, nên công đức của hai vị Bồ-tát này rất lớn. Phật dạy nếu có người biết danh tự của hai vị Bồ-tát này thời tất cả trong đời, hàng trời, nhân dân cũng nên lễ lạy. Nghĩa là ư thức và năm thức trước trở thành thầy thuốc trị hết bệnh tham, sân, kiêu mạn... là bậc tôn kính đáng đảnh lễ. Trọng tâm của phẩm này là phá Thức ấm trong thân năm ấm, ở kinh Lăng Nghiêm gọi là ngũ ấm ma. Sắc ấm, thọ ấm, tưởng ấm, hành ấm và thức ấm che khuất Tri kiến Phật có sẵn nơi mỗi người, phá tan năm ấm đó th́ Tri kiến Phật hiển hiện. Cũng như mặt trăng khi mây tan trời trong th́ sáng vằng vặc. Phá xong thức ấm đi tới quả Phật không c̣n khó khăn nữa. Tới đây là xong phần Nhập Tri kiến Phật. ] |
[muc luc][loi dau sach][kinh lieu phap lien hoa]
[p1][p2-d1][p2-d2][p3-d1][p3-d2][p4][p5][p6][p7-d1][p7-d2][p8][p9][p10][p11][p12]
[p13][p14][p15][p16][p17][p18][p19][p20][p21][p22][p23][p24][p25][p26][p27][p28][toat yeu toan bo kinh]